Hạnh phúc là những gì chúng ta không đến được.
Nắng và mưa nhìn qua khung cửa
Cầu vồng bảy sắc là những giọt trong veo
Với bàn tay lên trời cao,nắng và mưa đan qua bàn tay mềm,không đọng lại...
"Hạnh phúc là những gì chúng ta không giữ được..."
Ngoảnh mặt đi,giọt nước vẫn rơi...
Nghe như tiếng hát từ miền xa thẳm...nơi mà chỉ toàn một màu trắng gió sương...
"Hạnh phúc là những gì chúng ta không tìm thấy..."
Bước chân qua đầu non cuối bãi,qua những ngày nắng,qua những ngày mưa,qua cả những chiều lá rơi dệt sắc hoàng kim buông đầy trong gió...
"Hạnh phúc là những gì ta không thể lãng quên...!"
Bình minh khói tan.
Bay lên trời sắc cỏ bốn cánh xa xưa...
Bàn tay nhỏ mãi với theo cầu vồng tan trong mây...
Dường như vẫn có người đang chờ đợi câu trả lời về hạnh phúc...(?)